Jean Racine (1639 - 1699) là nhà viết kịch cổ điển vĩ đại của nước Pháp. Nếu như Corneille là người mở đầu vinh quang cho nền bi kịch cổ điển Pháp, thì Racine là người đã đưa bi kịch cổ điển Pháp lên thành một thể loại mẫu mực và huy hoàng, sánh ngang với bất cứ nền bi kịch nào của chủ nghĩa bi kịch cổ điển châu Âu.
Kiệt tác Andromaque (1667) ra đời vào thời kỳ rực rỡ nhất trong cuộc đời cầm bút của Racine. Nàng Andromaque, sau khi chồng là tướng Hector thành Troie bị sát hại dưới tay Achille, đã trở thành tù nhân của Pyrrhus - con trai của Achille. Trớ trêu thay, Pyrrhus sau khi đăng vương vị thành Troie lại phải lòng Andromaque và bảo vệ cho đứa con của nàng với chồng cũ, mà quên lãng ước hẹn hôn phối cùng Công chúa Hermione. Nhân dân Hy Lạp bất bình vì sự ấy đã cử Oreste - con trai của Agamemnon - đi sứ nhằm đòi đứa bé. Song Oreste tới xứ Épire đâu chỉ với mục đích thực hiện nghĩa vụ quốc gia…
Những vở kịch đầy giá trị nhân văn sẽ còn được loài người ca tụng mãi về sau này, điều khiến Andromaque có một ngai vị riêng ấy là đã khéo “gây nên những kịch huống để lợi dụng một câu chuyện cổ mà diễn ra những nỗi thương, yêu, oán, giận, phân vân suy tính hay là quả quyết nhất định, là những tính tình thiên nhiên bất hủ của con người ta vậy.”
No comments:
Post a Comment